Chương 19: Bận Rộn Một Ngày. Lôi Thiết ném túi tiền cho Tần Miễn, mở cửa, vác cái lu to vào nhà. Tần Miễn cười cười, cầm tiền túi vào phòng, vẫn là cất trong rương gỗ, dùng ổ khoá mới khoá kỹ, chìa khóa đặt dưới đệm giường trước rồi mới xuyên vào sợi dây Đây là một điểm, hoàn có một chút là tối trọng yếu hay, yếu* hắn cưới vợ hiện nay thánh thượng tối sủng ái trưởng công chúa thiên vũ, này quả thực hay Thiên Phương dạ đàm. Không nói hắn là nàng, thì là nàng bất bài xích nữ nữ trong lúc đó đích tình dữ* ái, có đúng không phương là một triệt triệt để để cổ đại nhân. Chính trưởng thành nhanh sau khi làm thư ký cho một người đồng hương khác là Hoàng Ngọc Nhất. Nhất ngã ngựa vụ Năm Cam nhưng Chính không sao. Vợ Chính, ngoài thời gian Vietinbank và Bidv đang được Nguyễn Văn Bình tẩu tán. Sau khi thâu tóm xong sẽ đến lượt Vietnam Airlines Nghi phạm được đưa vào bệnh viện cấp cứu. Bước đầu sau khi gây án nghi phạm Khoa đã lấy xe máy BS: 63B3-465.66 cùng 2 ĐTDĐ bỏ trốn và mua thuốc diệt cỏ dạng bột, đến tối 13-8 đem pha với 0,5 lít nước uống tự tử. Tuy nhiên do thuốc ngấm chậm nên Khoa tìm chòi rẫy Luật sư trả lời: Theo Điều 52 Luật kế toán 2015. Những người không được làm kế toán. Người chưa thành niên; người bị Tòa án tuyên bố hạn chế hoặc mất năng lực hành vi dân sự; người đang phải chấp hành biện pháp đưa vào cơ sở giáo dục bắt buộc, cơ sở cai nghiện bắt buộc. Chia Tay Đi, Em Muốn Về Nhà Làm Ruộng - Chiết Khúc. Thể Loại: Điền Văn. Nương Nương Cát Tường - Bất Tử Điểu L. Thể Loại: Cổ Đại. Sơn Hà Chẩm (Trưởng Tẩu Làm Vợ) - Mặc Thư Bạch. Thể Loại: Ngôn Tình. Xứng Lứa Vừa Đôi - Tô Áng. sQ3gDI. anhnguyenflypro Thành viên tích cực Tham gia 21/8/2018 Bài viết 692 Đã được thích 3 Điểm thành tích 18 SƠN HÀ CHẨM Tên khác Trưởng tẩu làm vợ Tác giả Mặc Thư Bạch Thể loại Cổ đại, trùng sinh, trong ngọt có đắng, cảm động, sạch, tỷ đệ luyến, mưu quyền tranh đấu, HE. Độ dài 164 chương + 6 PN Tình trạng Hoàn cv - đang edit. Link doc truyen _________ Kiếp trước, Sở Du vì Cố Sở Sinh mà hy sinh mọi thứ. Nàng vì một tình yêu đơn phương mà đánh đổi cả danh dự, thân phận và tương lai. Khi Cố gia gặp nạn, Cố Sở Sinh bị lưu đày ngoài biên quan, nàng bất hiếu từ bỏ mối hôn sự mà phụ mẫu đã an bài, một mình vượt ngàn dặm xa xôi đi tìm Cố Sở Sinh. Nàng ở bên hắn 6 năm, cùng hắn trải qua đoạn đường gian khổ nhất, vì hắn chăm lo gia đình, vì hắn hạ sinh hài tử… Đến khi Cố Sở Sinh công thành doanh toại, từng bước thăng quan, người hắn muốn chia sẻ lại không phải là nàng, mà là Sở Cẩm - muội muội của nàng, vị hôn thê cũ của hắn. Phút cuối cùng của cuộc đời, Sở Du đã từng tự hỏi bản thân, vì một tình yêu mà chấp mê bất ngộ cả đời, có đáng không? Năm ấy, Cố Sở Sinh không cần nàng, là nàng cưỡng cầu, nhất quyết muốn đi theo. Năm ấy, người Cố Sở Sinh chờ là Sở Cẩm, là nàng đã quá tự tin khi nghĩ rằng mình có thể dùng hành động và thời gian để làm hắn yêu nàng. Nàng hận bọn họ, nhưng lại càng hận bản thân hơn, vì ngàn sai vạn sai là do nàng quá chấp niệm mù quáng, chỉ biết không cam lòng tranh giành một tình yêu không thuộc về mình, chẳng khác nào con thiêu thân lao đầu vào lửa đỏ, vốn đã định sẵn sẽ không có kết cục tốt đẹp. Nếu có kiếp sau, nếu còn cơ hội, nàng sẽ không bao giờ yêu hắn, sẽ không bao giờ hy sinh tất cả để đuổi theo người nam nhân vô tâm này. Nàng chỉ sống vì bản thân, vì những lý tưởng còn đang dang dở… “Nếu được tái sinh, xin nguyện cùng quân, không còn vướng mắc...” Lại một lần nữa mở mắt ra, Sở Du được quay lại 12 năm về trước, khi nàng vẫn còn là đích trưởng nữ của phủ tướng quân, là vị đại tiểu thư con nhà võ hiên ngang oai hùng, tay cầm trường thương, thần thái ngạo nghễ. Giờ đây, Sở Du không yêu Cố Sở Sinh, có lẽ cũng chẳng còn hận. Bởi không yêu lấy đâu ra hận, cứ coi như kiếp trước là một giấc mộng Trang Chu, người tỉnh mộng tàn. Nàng sẽ trân trọng cơ hội mà ông trời đã ban cho nàng. Bởi kiếp này, mọi thứ chỉ mới bắt đầu… Mối hôn sự kiếp trước mà phụ mẫu đã an bài, Sở Du cũng muốn sửa sai. Năm ấy, người có hôn ước với nàng là thế tử Vệ Quân của Trấn Quốc Hầu - một nam nhân quang minh lỗi lạc, ngọc thụ lâm phong. Từ thời khai quốc đến nay, nhiều thế hệ của Vệ gia trung liệt, yêu nước. Con cháu trong nhà sinh ra đều là người tài đức, có thể nói Vệ Quân và toàn bộ Vệ gia đều là đấng nam nhi kiên cường bảo vệ quốc gia, là những người anh hùng mà Sở Du luôn kính phục. Nhưng vận mệnh Vệ gia chỉ có thể dùng hai chữ “tiếc hận” để miêu tả. Kiếp trước, nam nhân của Vệ gia đều tử chiến nơi sa trường, bảy người hăng hái ra chiến trận, trở về chỉ là bảy bộ quan tài cùng bài vị tang thương, để lại thê tử, hài nhi cùng với tiểu công tử nhỏ tuổi nhất Vệ Uẩn lạc lõng đối mặt với một Vệ gia đang suy sụp. Những con người trung quân ấy xứng đáng có kết cục hạnh phúc, mà không phải phơi thây nơi sa trường, chết cũng không được lành lặn. Sở Du muốn thay đổi kết cục của Vệ gia, thay đổi số mệnh của Vệ Quân. Bởi ngày nàng lên kiệu hoa trở thành thế tử phi của Trấn Quốc Hầu chính là ngày Vệ gia xuất binh ra chiến trường… Nhưng có những ván bài sinh tử, cho dù có cố gắng thế nào cũng không thể thay đổi được kết cục, có những mất mát đã được an bài liền không thể né tránh... Sở Du cũng vậy, nàng trọng sinh biết trước tương lai, nhưng cũng chẳng phải thần tiên mà cứu vớt tất cả. Bảy nam nhân của Vệ gia rốt cuộc cũng không thoát khỏi số mệnh. Giờ đây, Vệ Quân mất rồi. Người phu quân từng ngượng ngùng hứa sẽ trở về vén khăn voan cho nàng đã đi rồi… Vệ gia cũng giống như kiếp trước, chỉ còn mỗi người thiếu niên Vệ Uẩn trở về. Nhưng lần này, nàng muốn sát cánh cùng Vệ Uẩn vực dậy Vệ gia, vì lòng kính phục nàng dành cho họ, vì nàng là thê tử của Vệ Quân, cũng bởi vì nàng không đành lòng để một thiếu niên đơn độc chống chọi tương lai gió tanh mưa máu phía trước... Con đường này tuy khó khăn, nhưng Vệ Uẩn, đệ không cần sợ, có ta đi cùng đệ, cứ bước về phía trước rồi ánh sáng cũng sẽ đến. *** Lần đầu gặp Sở Du, Vệ Uẩn đã nghịch ngợm nói nhỏ với đại ca nhà mình rằng “tẩu tử thật xinh đẹp”. Ngày hôm ấy, nàng mặc hỉ phục, đầu đội mũ phượng, nghiêng người tựa vào cạnh cửa, khuôn mặt tuyệt mỹ nở một nụ cười tùy ý tiêu sái. Hôm ấy, trống nhạc linh đình, người người vui mừng chúc phúc mối lương duyên. Nhưng niềm vui lại chóng tàn, khăn voan chưa vén, giao bôi chưa cạn, Vệ gia đã phải xuất binh ra chiến trường, vị tân nương mới cũng chẳng có một hôn lễ trọn vẹn... Lần thứ hai gặp Sở Du, là khi nàng cưỡi ngựa đuổi theo quân Vệ gia, tay cầm dây cương lao đi trong gió, bộ hỉ phục đỏ thẫm nhiễm đầy mưa và bụi đường. Là khi nàng ngẩng cao đầu, đề cao thanh âm, bình tĩnh nói “Thiếp thân nguyện theo phu quân xuất chinh.” Nhưng bởi quân lệnh như núi, bởi vì Vệ gia chưa bao giờ để nữ tử ra chiến trận, nàng cũng chỉ có thể quay về. “Quân Vệ gia lại tiếp tục lên đường, trong một khoảnh khắc Vệ Uẩn ngẫu nhiên quay đầu, trên bình nguyên trải dài thẳng tắp đến chân trời, phía sau nữ tử là tường thành sừng sững. Trời đã dần chuyển sang màu vàng úa của mùa thu, nữ tử áo đỏ cưỡi ngựa, tách biệt ra khỏi sắc vàng khô héo của miền hoang dã.giống lấy chồng bạc tỷ Nàng vừa giống như đưa tiễn, lại giống như đợi chờ. Khuôn mặt gầy, đường nét rõ ràng, mắt nhỏ dài, ẩn chứa sự điềm tĩnh. Cuộc đời này của chàng đã từng gặp vô số nữ tử nhưng chưa bao giờ gặp một người đẹp đến chấn động lòng người, như đập thẳng vào mắt, đâm thẳng vào tim như vậy.” Lần thứ ba gặp Sở Du, chàng trở lại với tấm bài vị trên tay, theo phía sau là bảy bộ quan tài, tiền giấy bay đầy trời, không gian yên tĩnh phảng phất như một tòa thành quỷ… Ngày ấy, chàng đi đến trước mặt nàng, quỳ một gối, cao giọng mở miệng “Vệ gia Vệ Uẩn, cùng phụ thân, các huynh trưởng trở về!”. Ngày ấy, là chàng thất tín, không thể mang đại ca trở về... Ngày ấy, chàng nghe được âm thanh ôn hòa ấm áp của nàng “Không sao, tiểu thất có thể bình an trở về, ta cũng rất vui mừng.” Ánh mắt của nàng còn hàm chứa nước mắt, nhưng lại mang theo sự cứng cỏi và ôn nhu, vực chàng đứng dậy sau bao tang thương, mất mát. Sở Du cùng Vệ gia trải qua những năm tháng gian khổ nhất, Sở Du cùng Vệ Uẩn xây lại một Trấn Quốc hầu phủ đã suy tàn. Rồi tự bao giờ, chàng sợ hãi một Vệ gia không có Sở Du, sợ hãi nàng sẽ rời khỏi nơi này đi tìm hạnh phúc mới. Nhưng nàng là tẩu tử, đại ca đã mất, chàng có tư cách gì giữ nàng lại? Nàng nói, sinh tử của ta, không liên quan đến đệ. A Uẩn, không có ai sẽ làm bạn với đệ cả đời. Nếu đệ muốn hứa với ai cùng sinh cùng tử, trừ bỏ thê tử của đệ, ai cũng không có tư cách... Chỉ có thê tử mới có tư cách này. Nhưng chàng chỉ nghĩ làm bạn với nàng cả đời. Rốt cuộc thì tình cảm này bắt đầu nảy mầm từ bao giờ? Là khi nào thì chàng bắt đầu động tâm? Phải chăng, là lúc nàng mềm nhẹ xoa đầu an ủi hay là khoảnh khắc nàng say rượu hiên ngang múa động trường thương? Vệ Uẩn phân không rõ cũng chẳng muốn biết bởi một phần ỷ lại cùng kính trọng giờ đây đã hóa thành tình cảm nùng liệt bật ra thành tiếng “Ta yêu nàng... A Du” Liệu Vệ Uẩn và Sở Du có thể cùng nhau viết nên một kết thúc có hậu sau tất cả những biến cố đau thương mà cả hai đã dùng nước mắt và máu đỏ để vượt qua hay không? Mời các bạn dõi theo câu chuyện đến những dòng cuối cùng để tìm đáp án nhé. * * * Truyện “quyến luyến” là một bức tranh đầy màu sắc về thịnh thế khói lửa, về tình yêu và sự hy sinh. Ở đó, ta thấy một Sở Du mạnh mẽ kiên cường, một Vệ Uẩn lạnh lùng mang trên mình mối thù gia tộc, một Cố Sở Sinh dùng cả đời để hối lỗi bù đắp cho những sai lầm của kiếp trước và cả một Sở Cẩm, người vừa đáng thương vừa đáng ghét, liệu có cơ hội nào cho nàng ấy quay đầu... Tất cả các nét bút cùng tạo nên một câu chuyện tuyệt đẹp. Nội dung hay được kết hợp với lối hành văn chặt chẽ, bộ truyện giống như cuốn phim dài đưa người đọc vào từng khung cảnh hào hùng hay lãng mạn, vào từng cung bậc cảm xúc ngọt ngào hay bi thương của các nhân vật. Vì vậy, nếu bạn đang tìm một bộ truyện hay và giàu cảm xúc về mặt nội dung lẫn văn phong thì đây là lựa chọn thích hợp dành cho bạn đấy ạ. Đừng vì những ngày giáp Tết bận rộn mà bỏ qua câu chuyện đáng đọc này nhé ^^ Xem thêm các chủ đề tạo bởi anhnguyenflypro Chia sẻ trang này Nàng ở bên hắn 6 năm, cùng hắn trải qua đoạn đường gian khổ nhất, vì hắn chăm lo gia đình, vì hắn hạ sinh hài tử… Tên khác Trưởng tẩu làm vợ Tác giả Mặc Thư Bạch Thể loại Cổ đại, trùng sinh, trong ngọt có đắng, cảm động, sạch, tỷ đệ luyến, mưu quyền tranh đấu, HE. Độ dài 164 chương + 6 PN Tình trạng Hoàn Kiếp trước, Sở Du vì Cố Sở Sinh mà hy sinh mọi thứ. Nàng vì một tình yêu đơn phương mà đánh đổi cả danh dự, thân phận và tương lai. Khi Cố gia gặp nạn, Cố Sở Sinh bị lưu đày ngoài biên quan, nàng bất hiếu từ bỏ mối hôn sự mà phụ mẫu đã an bài, một mình vượt ngàn dặm xa xôi đi tìm Cố Sở Sinh. Nàng ở bên hắn 6 năm, cùng hắn trải qua đoạn đường gian khổ nhất, vì hắn chăm lo gia đình, vì hắn hạ sinh hài tử… Đến khi Cố Sở Sinh công thành doanh toại, từng bước thăng quan, người hắn muốn chia sẻ lại không phải là nàng, mà là Sở Cẩm - muội muội của nàng, vị hôn thê cũ của hắn. Phút cuối cùng của cuộc đời, Sở Du đã từng tự hỏi bản thân, vì một tình yêu mà chấp mê bất ngộ cả đời, có đáng không? Năm ấy, Cố Sở Sinh không cần nàng, là nàng cưỡng cầu, nhất quyết muốn đi theo. Năm ấy, người Cố Sở Sinh chờ là Sở Cẩm, là nàng đã quá tự tin khi nghĩ rằng mình có thể dùng hành động và thời gian để làm hắn yêu nàng. Nàng hận bọn họ, nhưng lại càng hận bản thân hơn, vì ngàn sai vạn sai là do nàng quá chấp niệm mù quáng, chỉ biết không cam lòng tranh giành một tình yêu không thuộc về mình, chẳng khác nào con thiêu thân lao đầu vào lửa đỏ, vốn đã định sẵn sẽ không có kết cục tốt đẹp. Nếu có kiếp sau, nếu còn cơ hội, nàng sẽ không bao giờ yêu hắn, sẽ không bao giờ hy sinh tất cả để đuổi theo người nam nhân vô tâm này. Nàng chỉ sống vì bản thân, vì những lý tưởng còn đang dang dở… “Nếu được tái sinh, xin nguyện cùng quân, không còn vướng mắc...” Lại một lần nữa mở mắt ra, Sở Du được quay lại 12 năm về trước, khi nàng vẫn còn là đích trưởng nữ của phủ tướng quân, là vị đại tiểu thư con nhà võ hiên ngang oai hùng, tay cầm trường thương, thần thái ngạo nghễ. Giờ đây, Sở Du không yêu Cố Sở Sinh, có lẽ cũng chẳng còn hận. Bởi không yêu lấy đâu ra hận, cứ coi như kiếp trước là một giấc mộng Trang Chu, người tỉnh mộng tàn. Nàng sẽ trân trọng cơ hội mà ông trời đã ban cho nàng. Bởi kiếp này, mọi thứ chỉ mới bắt đầu… Mối hôn sự kiếp trước mà phụ mẫu đã an bài, Sở Du cũng muốn sửa sai. Năm ấy, người có hôn ước với nàng là thế tử Vệ Quân của Trấn Quốc Hầu - một nam nhân quang minh lỗi lạc, ngọc thụ lâm phong. Từ thời khai quốc đến nay, nhiều thế hệ của Vệ gia trung liệt, yêu nước. Con cháu trong nhà sinh ra đều là người tài đức, có thể nói Vệ Quân và toàn bộ Vệ gia đều là đấng nam nhi kiên cường bảo vệ quốc gia, là những người anh hùng mà Sở Du luôn kính phục. Nhưng vận mệnh Vệ gia chỉ có thể dùng hai chữ “tiếc hận” để miêu tả. Kiếp trước, nam nhân của Vệ gia đều tử chiến nơi sa trường, bảy người hăng hái ra chiến trận, trở về chỉ là bảy bộ quan tài cùng bài vị tang thương, để lại thê tử, hài nhi cùng với tiểu công tử nhỏ tuổi nhất Vệ Uẩn lạc lõng đối mặt với một Vệ gia đang suy sụp. Những con người trung quân ấy xứng đáng có kết cục hạnh phúc, mà không phải phơi thây nơi sa trường, chết cũng không được lành lặn. Sở Du muốn thay đổi kết cục của Vệ gia, thay đổi số mệnh của Vệ Quân. Bởi ngày nàng lên kiệu hoa trở thành thế tử phi của Trấn Quốc Hầu chính là ngày Vệ gia xuất binh ra chiến trường… Nhưng có những ván bài sinh tử, cho dù có cố gắng thế nào cũng không thể thay đổi được kết cục, có những mất mát đã được an bài liền không thể né tránh... Sở Du cũng vậy, nàng trọng sinh biết trước tương lai, nhưng cũng chẳng phải thần tiên mà cứu vớt tất cả. Bảy nam nhân của Vệ gia rốt cuộc cũng không thoát khỏi số mệnh. Giờ đây, Vệ Quân mất rồi. Người phu quân từng ngượng ngùng hứa sẽ trở về vén khăn voan cho nàng đã đi rồi… Vệ gia cũng giống như kiếp trước, chỉ còn mỗi người thiếu niên Vệ Uẩn trở về. Nhưng lần này, nàng muốn sát cánh cùng Vệ Uẩn vực dậy Vệ gia, vì lòng kính phục nàng dành cho họ, vì nàng là thê tử của Vệ Quân, cũng bởi vì nàng không đành lòng để một thiếu niên đơn độc chống chọi tương lai gió tanh mưa máu phía trước... Con đường này tuy khó khăn, nhưng Vệ Uẩn, đệ không cần sợ, có ta đi cùng đệ, cứ bước về phía trước rồi ánh sáng cũng sẽ đến. *** Lần đầu gặp Sở Du, Vệ Uẩn đã nghịch ngợm nói nhỏ với đại ca nhà mình rằng “tẩu tử thật xinh đẹp”. Ngày hôm ấy, nàng mặc hỉ phục, đầu đội mũ phượng, nghiêng người tựa vào cạnh cửa, khuôn mặt tuyệt mỹ nở một nụ cười tùy ý tiêu sái. Hôm ấy, trống nhạc linh đình, người người vui mừng chúc phúc mối lương duyên. Nhưng niềm vui lại chóng tàn, khăn voan chưa vén, giao bôi chưa cạn, Vệ gia đã phải xuất binh ra chiến trường, vị tân nương mới cũng chẳng có một hôn lễ trọn vẹn... Lần thứ hai gặp Sở Du, là khi nàng cưỡi ngựa đuổi theo quân Vệ gia, tay cầm dây cương lao đi trong gió, bộ hỉ phục đỏ thẫm nhiễm đầy mưa và bụi đường. Là khi nàng ngẩng cao đầu, đề cao thanh âm, bình tĩnh nói “Thiếp thân nguyện theo phu quân xuất chinh.” Nhưng bởi quân lệnh như núi, bởi vì Vệ gia chưa bao giờ để nữ tử ra chiến trận, nàng cũng chỉ có thể quay về. “Quân Vệ gia lại tiếp tục lên đường, trong một khoảnh khắc Vệ Uẩn ngẫu nhiên quay đầu, trên bình nguyên trải dài thẳng tắp đến chân trời, phía sau nữ tử là tường thành sừng sững. Trời đã dần chuyển sang màu vàng úa của mùa thu, nữ tử áo đỏ cưỡi ngựa, tách biệt ra khỏi sắc vàng khô héo của miền hoang dã. Nàng vừa giống như đưa tiễn, lại giống như đợi chờ. Khuôn mặt gầy, đường nét rõ ràng, mắt nhỏ dài, ẩn chứa sự điềm tĩnh. Cuộc đời này của chàng đã từng gặp vô số nữ tử nhưng chưa bao giờ gặp một người đẹp đến chấn động lòng người, như đập thẳng vào mắt, đâm thẳng vào tim như vậy.” Lần thứ ba gặp Sở Du, chàng trở lại với tấm bài vị trên tay, theo phía sau là bảy bộ quan tài, tiền giấy bay đầy trời, không gian yên tĩnh phảng phất như một tòa thành quỷ… Ngày ấy, chàng đi đến trước mặt nàng, quỳ một gối, cao giọng mở miệng “Vệ gia Vệ Uẩn, cùng phụ thân, các huynh trưởng trở về!”. Ngày ấy, là chàng thất tín, không thể mang đại ca trở về... Ngày ấy, chàng nghe được âm thanh ôn hòa ấm áp của nàng “Không sao, tiểu thất có thể bình an trở về, ta cũng rất vui mừng.” Ánh mắt của nàng còn hàm chứa nước mắt, nhưng lại mang theo sự cứng cỏi và ôn nhu, vực chàng đứng dậy sau bao tang thương, mất mát. Sở Du cùng Vệ gia trải qua những năm tháng gian khổ nhất, Sở Du cùng Vệ Uẩn xây lại một Trấn Quốc hầu phủ đã suy tàn. Rồi tự bao giờ, chàng sợ hãi một Vệ gia không có Sở Du, sợ hãi nàng sẽ rời khỏi nơi này đi tìm hạnh phúc mới. Nhưng nàng là tẩu tử, đại ca đã mất, chàng có tư cách gì giữ nàng lại? Nàng nói, sinh tử của ta, không liên quan đến đệ. A Uẩn, không có ai sẽ làm bạn với đệ cả đời. Nếu đệ muốn hứa với ai cùng sinh cùng tử, trừ bỏ thê tử của đệ, ai cũng không có tư cách... Chỉ có thê tử mới có tư cách này. Nhưng chàng chỉ nghĩ làm bạn với nàng cả đời. Rốt cuộc thì tình cảm này bắt đầu nảy mầm từ bao giờ? Là khi nào thì chàng bắt đầu động tâm? Phải chăng, là lúc nàng mềm nhẹ xoa đầu an ủi hay là khoảnh khắc nàng say rượu hiên ngang múa động trường thương? Vệ Uẩn phân không rõ cũng chẳng muốn biết bởi một phần ỷ lại cùng kính trọng giờ đây đã hóa thành tình cảm nùng liệt bật ra thành tiếng “Ta yêu nàng... A Du” Liệu Vệ Uẩn và Sở Du có thể cùng nhau viết nên một kết thúc có hậu sau tất cả những biến cố đau thương mà cả hai đã dùng nước mắt và máu đỏ để vượt qua hay không? Mời các bạn dõi theo câu chuyện đến những dòng cuối cùng để tìm đáp án nhé. * * * “Sơn Hà Chẩm” là một bức tranh đầy màu sắc về thịnh thế khói lửa, về tình yêu và sự hy sinh. Ở đó, ta thấy một Sở Du mạnh mẽ kiên cường, một Vệ Uẩn lạnh lùng mang trên mình mối thù gia tộc, một Cố Sở Sinh dùng cả đời để hối lỗi bù đắp cho những sai lầm của kiếp trước và cả một Sở Cẩm, người vừa đáng thương vừa đáng ghét, liệu có cơ hội nào cho nàng ấy quay đầu... Tất cả các nét bút cùng tạo nên một câu chuyện tuyệt đẹp. Nội dung hay được kết hợp với lối hành văn chặt chẽ, bộ truyện giống như cuốn phim dài đưa người đọc vào từng khung cảnh hào hùng hay lãng mạn, vào từng cung bậc cảm xúc ngọt ngào hay bi thương của các nhân vật. Vì vậy, nếu bạn đang tìm một bộ truyện hay và giàu cảm xúc về mặt nội dung lẫn văn phong thì đây là lựa chọn thích hợp dành cho bạn đấy ạ. Đừng vì những ngày giáp Tết bận rộn mà bỏ qua câu chuyện đáng đọc này nhé ^^ _______ “ ” Trích dẫn trong truyện Review by Lăng_Tuyết Dung Hoa - fb/ReviewNgonTinh0105 Bìa Cỏ Chiêu Nghi *Hình ảnh chỉ mang tính chất minh họa Cre pic Google/huaban Tậu trâu, cưới vợ, làm nhà. Cả ba việc ấy thậy là khó thay tục ngữ Ý nghĩa Tậu trâu, lấy vợ, làm nhà là ba việc lớn rất hệ trọng của một người đàn ông. Làm được cả ba việc ấy không phải là chuyện dễ. Có nhiều ý kiến cho rằng ba việc trên tuỳ hoàn cảnh mà sắp xếp việc nào trước hay việc nào sau. Tuy nhiên, theo tôi thì thứ tự ba việc ấy hoàn toàn chính xác và được sắp xếp theo thứ tự ưu tiên giảm dần. Có nghĩa là “Tậu Trâu” là quyết định quan trọng nhất, tiếp theo là “Lấy Vợ” và “Làm Nhà”. Có thể hiểu “Tậu Trâu” là việc đầu tiên để đầu tư cho sự nghiệp, khởi sự để gây dựng một sự nghiệp. Cái khó ở đây là làm sao lựa chọn được đúng nghề nghiệp, lĩnh vực để khởi sự. Đa số các bạn thế hệ trẻ ở VN thường rất ngây ngô về quyết định học gì và làm gì. Thường quyết định vội vàng và thiếu sự đắn đo cần thiết. Nếu không tậu được trâu tốt, phù hợp, thì không kiếm nỗi được cái ăn chứ nói gì lấy vợ hay làm nhà. Vậy làm sao chọn được trâu tốt một tiêu chuẩn duy nhất là “Phù Hợp”, bạn phải hiểu cái gì phù hợp cho bạn nhất, nghĩa là bạn có khả năng nhất và bạn yêu thích nhất. “Lấy Vợ” – là bước đầu để xây dựng một gia đình. Là đàn ông thì ai cũng muốn có gia đình hạnh phúc. Tuy nhiên, nhiều người lại rất vội vàng trong việc chọn vợ. Vợ là người ở bên cạnh mình lâu nhất, người nói cho mình nghe nhiều nhất và vô hình sẽ ảnh hưởng đến cả cuộc đời của mình sau này. Vợ sẽ giữ lửa tổ ấm, sinh con và nuôi dạy những đứa con của mình. Vậy làm sao để chọn một người vợ tốt? Theo tôi là tìm hiểu và nhận biết điều cốt lõi trong người bạn đời của mình. Nghĩa là sau khi bỏ đi tất cả, vẻ đẹp, học vấn, gia thế, tính cách thì cái giá trị cốt lõi không bao giờ thay đổi đó có phù hợp với bạn không? bạn có muốn nó là cái giá trị cốt lõi để xây dựng văn hoá gia đình của mình không? nếu bạn chưa hiểu rõ thì bạn cần thêm thời gian để suy nghĩ. “Làm Nhà” – “Nhà” ở đây không giống như nơi để ở trong “An cư, lạc nghiệp”, mà nhà ở đây chỉ thành tựu của cả cuộc đời. Vì người xưa cố gắng cả đời để xây dựng một căn nhà khang trang, bề thế mà hãnh diện với những người xung quanh, là di sản để lại cho thế hệ sau. Theo quan điểm của tôi, ở thời đại hiện nay, người ta chú trọng di sản con người vĩ đại hơn là di sản tài sản vĩ đại. Vì đơn giản tài sản vĩ đại sẽ mất giá trị nhanh hơn là một con người vĩ đại. Tuy nhiên, để làm cái nào vĩ đại cũng khó, còn xem nó có phù hợp với bản thân mình hoặc mình có may mắn trong cuộc sống hay không nữa. Tóm lại, các bạn đang định hướng nghề nghiệp, hãy bỏ nhiều thời gian tìm hiểu bản thân và nghề nghiệp sau này hơn. Những ai quyết định lấy vợ hãy suy nghĩ lâu hơn một chút và với các bạn mới làm nhà xong còn có mục tiêu mà phấn đấu tiếp, chớ đừng nghỉ ngơi quá sớm mà lãng phí cuộc sống. Tân Nguyễn Vệ Uẩn mười bốn tuổi năm ấy, mãn môn nam đinh chết trận sa trường, cửa nát nhà tan, Khi đó chỉ có nãi nãi cùng hắn vị kia tân tẩu bồi hắn chống Vệ gia Nãi nãi nói, tân tẩu tử không dễ dàng, mới vừa bái đường liền không có trượng phu, ít hôm nữa sau hắn phát đạt, cần phải phải vì tẩu tử tìm một môn tốt việc hôn nhân. Khi đó hắn nói, hảo. Vệ Uẩn hai mươi tuổi năm ấy, Nội các đại học sĩ Cố Sở Sinh tới cửa cấp Sở Du cầu hôn, Vệ Uẩn dẫn theo đao thượng Cố gia đại môn, Hắn nói, vào ta Vệ gia môn, cả đời này đều đến là ta Vệ gia người. Cố Sở Sinh trào phúng ra tiếng, ngươi ca đều đã chết, nàng là ai người? Vệ Uẩn siết chặt đao, từng câu từng chữ đáp, ta Vệ Uẩn người. 【 Sở Du bản 】 Sở Du đời trước vì Cố Sở Sinh, Chạy thoát ngự tứ hôn, đi rồi ngàn dặm lộ, Cuối cùng lại như cũ rơi xuống cái bệnh chết tha hương kết cục. Trọng sinh đến mười lăm tuổi, Sở Du đang ở đào hôn trên đường, nàng dứt khoát quay đầu lại, gả vào Vệ gia đại môn. Nàng biết Vệ gia sẽ mãn môn chết trận, chỉ để lại một cái mười bốn tuổi Vệ Uẩn, độc căng nhà cao cửa rộng. Nàng cũng biết Vệ Uẩn sẽ khởi động Vệ gia, trở thành tương lai quyền khuynh triều dã, nói một không hai Trấn Bắc vương. Cho nên nàng tưởng, Bồi Vệ Uẩn đi qua này đoạn nhất gian nan thời gian, Sau đó trở thành Vệ gia nói một không hai Đại phu nhân. Lại chưa từng tưởng, cuối cùng, nàng thật sự trở thành Vệ gia nói một không hai “Đại phu nhân”. Gối đầu giang sơn Tựa cũ Trưởng tẩu làm vợ Tác giả Mặc Thư Bạch Editor Zens Zens Website Số chương 164 chương + 6 phiên ngoại Thể loại Trọng sinh, trong ngọt có đắng, khúc đầu hơi ngược Nhân vật chính Vệ Uẩn, Sở Du VĂN ÁN [Phiên bản Vệ Uẩn] Năm ấy Vệ Uẩn mười bốn tuổi, trai tráng toàn gia tử chiến sa trường, cửa nát nhà tan. Thời gian đó chỉ có mẫu thân và tân tẩu tử giúp chàng chống đỡ Vệ gia. Mẫu thân nói tân tẩu tử số khổ, vừa mới bái đường đã không có trượng phu. Nếu sau này chàng thành đạt, nhất định phải thay tẩu tử tìm một mối hôn nhân tốt. Lúc đó chàng đã nói Được. Năm ấy Vệ Uẩn hai mươi tuổi. Lễ bộ Thượng Thư – Cố Sở Sinh, đến tận nhà cầu hôn Sở Du. Vệ Uẩn xách đao tới đại môn Cố gia. Chàng nói đã vào cửa Vệ gia, cả đời là người của Vệ gia. Cố Sở Sinh bật ra tiếng cười trào phúng ca ca cậu đã chết rồi, vậy nàng là người của ai? Vệ Uẩn siết chặt đao, gằn từng tiếng đáp Là người của Vệ Uẩn ta. [Phiên bản Sở Du] Kiếp trước, Sở Du vì Cố Sở Sinh mà chết. Đào trốn khỏi hôn nhân ngự ban, vượt ngàn dặm đường. Đến cuối cùng mắc bệnh chết tha hương. Trọng sinh trở về năm mười lăm tuổi, Sở Du đang trên đường đào hôn. Nàng dứt khoát quay đầu gả vào đại môn Vệ gia. Nàng biết cả nhà Vệ gia đều sẽ tử chiến, chỉ còn lại mình Vệ Uẩn mười bốn tuổi, đơn độc chống đỡ cao môn *. * Cao môn nhà cao cửa rộng Nàng cũng biết Vệ Uẩn sẽ gánh vác Vệ gia, tương lai trở thành Trấn Bắc Vương khuynh đảo triều chính, nói một không hai. Cho nên nàng muốn, Sát cánh cùng Vệ Uẩn trong quãng thời gian khổ ải. Sau đó trở thành Đại phu nhân Vệ gia, nói một không hai. Không thể ngờ, cuối cùng nàng thật sự trở thành “Đại phu nhân” Vệ gia, nói một không hai. P/S Văn án đã giản lược, tình tiết không đầy đủ. Nữ chính có ý cứu Vệ gia, không phải muốn nhặt của hời. Hướng đi truyện này không phải theo hướng hạnh phúc mỹ mãn, ngọt văn sau khi trọng sinh. Phong cách tác giả nhất quán, trong ngọt có đắng. P/s Zens Zens Mình quyết định đào hố này vì quá thích văn của tác giả qua bộ “Nhân vật phản diện tôi nuôi đều ngoẻo” của Mặc Thư Bạch các bạn có thể đọc bản edit bên nhà nhé. XIN CHÀO, MÌNH ĐÃ CHUYỂN WEBSITE, MỜI CÁC BẠN ĐỌC TRUYỆN TẠI LINK BÊN DƯỚI. XIN LỖI CÁC BẠN VÌ SỰ BẤT TIỆN NÀY. LINK

trưởng tẩu làm vợ